Nơi đây lắm bạn nhiều tình,
Mời anh ,mời chị rủ nhau ta về
Trước hết ta gặp bạn hiền,
Sau là thưởng thức món ngon trên đời
Mời nhau thưởng thức cafe
Bao nhiêu giọt chảy thắm tình bấy nhiêu
San francisco thì có Golden
Lại thêm chữ Gate vừa dài vừa cao
Vườn nho sa tít chân trời
Rượu vang đãi bạn có gì sang hơn
San Jose thấm đậm chân tình
Chia tay luyến tiếc về rồi nhớ nhung.
Một lòng mời bạn về chơi....
Để cùng chung hưởng một ly đượm tình.
Phó Soái.
Có buổi chiều thu ngập nắng vàng
Bên đường Thống Nhất bước em sang
Có anh thơ thẩn bên trường Nữ
Say đắm nhìn em ước mộng vàng
Có buổi chiều thu bước thao trường
Bải Tiên chiều xuống nắng còn vương
Ba Làng , xóm Bóng thuyền xa bến
Chạnh nhớ về em buổi tan trường
Có buổi chiều thu ở Long Thành
Rừng cao su lá chẳng còn xanh
Dấu xích in trên đường lặng lẽ
Như dấu chân anh bước độc hành
Có buổi chiều thu qua Bình Dương
Chi đội sớm hôm lo mở đường
Anh có đêm buồn ngồi pháo tháp
Chép vội bài thơ gởi nhớ thương
Có buổi chiều thu lá ngập đường
Mang về kỹ niệm buổi tha phương
Nhớ ai nghe cả lòng xao xuyến
Từ độ ra đi bỏ phố phường
Thiên Chương
CHIỀU MƯA PLEIKU
Tôi đi giữa cơn mưa dầm đất đỏ
Lạnh đầu thu mà như đã lập đông
Hàng cây đứng chụm đầu trên phố nhỏ
Đây: Pkeiku. Đâu " má đỏ môi hồng" ?!
Nỗi nhớ theo mưa từ đâu chợt đến
Khi bâng khuâng chạnh nhớ dáng thông buồn
Đà Lạt đang trở mình trong gió quyện
Hay cũng chập chùng đong hạt mưa tuôn?
Đếm giọt cà phê thả đều một nhịp
Vọng tiếng thời gian thong thả ... vô tình!
Trong góc quán Lính thả hồn tư lự
Nhìn mưa rơi tạm quên chuyện chiến chinh.
Có bóng ai nghiêng nón che cơn gió
Áo em nhòa trong màn trắng mưa sa
Có phải vì tôi em cuống cuồng bước nhỏ
Hay Basalte đang níu gót em qua?
Giữa phố phường, tôi làm người khách lạ
Đứng lặng nhìn mưa phủ bóng quỳ hoa
Chiều vào tối cho mù sương lan tỏa
Mưa vẫn rơi trên phố núi hiền hòa.
Tôi thả chân theo dòng người xuôi ngược
Thầm ngân nga câu " má đỏ môi hồng "
Phố lạnh lùng. Đường mưa rơi sũng nước
Lính thẫn thờ. Lòng quạnh vắng... mênh mông.
HUY VĂN
Anh rời Nha Trang về Dục Mỹ
Rừng núi sình lầy bước gian nan
Đất bùn phủ mặt mồ hôi đổ
Xào xạc giày sô dậm lá vàng
Tôi về Long Thành rời Đồng Đế
Bụi đỏ mờ bay dấu xích cày
Đại bác rền tai vùng tác xạ
Phiên gác từng đêm thuốc vàng tay
Anh lính mủ nâu về xứ Quãng
Sa Huỳnh , Mộ Đức bước chân qua
Đại Lộc , Duy Xuyên đêm phục kích
Quê tôi nay anh nhận làm nhà
Tôi lính mủ đen buồn lữ thứ
Bình Dương , Hậu Nghỉa chốn lạ xa
Tây Ninh , Biên Hòa đường quốc lộ
Vó câu biên trấn nhớ quê nhà
Anh viết bài thơ cho Đà Nẵng
Con đường góc phố quán cà phê
Nơi tôi đã có thời khôn lớn
Rồi đi biền biệt chẵng lần về
Tôi viết bài thơ cho Đà Nẵng
Từ trong nổi nhớ tuổi hai mươi
Và trong ký ức ngày xa phố
Xa cổng trường xưa vắng nụ cười
Xin cám ơn anh vùng kỹ niệm
Nhắc nhở một thời vội qua mau
Mai sau mình có về Đà Nẵng
Nâng chén rượu mừng buổi gặp nhau .
Thiên Chương
Vết thương cũ, giờ khơi gợi lại... Xé ruột... tan lòng...!
Dòng thời gian... đâu có gì là mai một ?
N.Dan
No comments:
Post a Comment